12 BÀI THƠ KHÓC TRƯƠNG CÔNG ĐỊNH
Nguyễn Đình Chiểu
1. Trong Nam tên họ nổi như cồn,
Mấy trân Gò Công nức tiếng đồn
Dấu đạn hỡi rêm tàu bạch quỷ
Hơi gươm thêm rạng vẻ Huynh môn.
Ngọn cờ ứng nghĩa trời chưa bẻ,
Quả ấn bình Tây đất vội chôn.
Nỡ khiến anh hùng rơi giọt lụy
Lâm đâm ba chữ điếu linh hồn
Mấy trân Gò Công nức tiếng đồn
Dấu đạn hỡi rêm tàu bạch quỷ
Hơi gươm thêm rạng vẻ Huynh môn.
Ngọn cờ ứng nghĩa trời chưa bẻ,
Quả ấn bình Tây đất vội chôn.
Nỡ khiến anh hùng rơi giọt lụy
Lâm đâm ba chữ điếu linh hồn
2. Linh hồn nay đã thác theo thần
Sáu tỉnh còn noi dấu Tướng quân
Mực sở lãnh binh mờ mắt giặc,
Son bằng ứng nghĩa thấm lòng dân.
Giúp đời dốc trọn ơn nam tử,
Ngay chúa nào lo tiếng nghịch thần.
Ốc ngỡ tướng tinh rày tỏ mặt
Giúp xong nhà nước buổi gian truân
Sáu tỉnh còn noi dấu Tướng quân
Mực sở lãnh binh mờ mắt giặc,
Son bằng ứng nghĩa thấm lòng dân.
Giúp đời dốc trọn ơn nam tử,
Ngay chúa nào lo tiếng nghịch thần.
Ốc ngỡ tướng tinh rày tỏ mặt
Giúp xong nhà nước buổi gian truân
3. Gian truân kể xiết bấy nhiêu lần
Vì nước đành trao một tấm thân.
Nghe chốn Lý nhân người sảng sốt,
Nhìn cồn Đa phước cảnh bâng khuâng.
Bát cơm Kê lữ chi sờn buổi Mảnh áo
Mông nhung chẳng nệ phần,
Chí dốc ra tay nâng vạc ngà,
Trước sau cho trọ chữ quân thần.
Vì nước đành trao một tấm thân.
Nghe chốn Lý nhân người sảng sốt,
Nhìn cồn Đa phước cảnh bâng khuâng.
Bát cơm Kê lữ chi sờn buổi Mảnh áo
Mông nhung chẳng nệ phần,
Chí dốc ra tay nâng vạc ngà,
Trước sau cho trọ chữ quân thần.
4. Quân thần còn gánh nặng hai vai,
Lỡ dỡ công trình hệ bởi ai.
Trăm đám mộ binh vầy lớn nhỏ,
Một gò cô lũy chống hôm mai.
Lương tiền nhà ruộng ba mùa trước,
Thuốc đạn ghe buôn bốn biển ngoài
May rủi phải chăng trời cũng biết,
Một tay chóng chỏi mấy năm dài
Lỡ dỡ công trình hệ bởi ai.
Trăm đám mộ binh vầy lớn nhỏ,
Một gò cô lũy chống hôm mai.
Lương tiền nhà ruộng ba mùa trước,
Thuốc đạn ghe buôn bốn biển ngoài
May rủi phải chăng trời cũng biết,
Một tay chóng chỏi mấy năm dài
5. Năm dài những mảng ngóng tin vua
Nhìn nhẵn thầm loan lẽ đặng thua.
U, kế năm hằng còn chỗ đoái Ngô,
Tôn trăm chước đợi ngày đưa
Bày lòng thần tử vài lời sớ
Giữ mối giang sơn mấy điệu bùa
Phải đặng tuổi trời cho mượn số,
Cuộc này ngày vậy có phân bua.
Nhìn nhẵn thầm loan lẽ đặng thua.
U, kế năm hằng còn chỗ đoái Ngô,
Tôn trăm chước đợi ngày đưa
Bày lòng thần tử vài lời sớ
Giữ mối giang sơn mấy điệu bùa
Phải đặng tuổi trời cho mượn số,
Cuộc này ngày vậy có phân bua.
6. Phân bua trời đất biết cho lòng
Công việc đâu cũng muốn xong.
Cám nỗi nhà nghiêng mong chống cột,
Nài bao bóng xế luống day đồng.
Đồng nai, Chợ Mỹ lo nhiều phía;
Bến Nghé, Sài Gòn kể mấy đông.
Dẫu biết dùng binh nhờ đất hiểm.
Chẳng đành xa bỏ cõi Gò Công.
Công việc đâu cũng muốn xong.
Cám nỗi nhà nghiêng mong chống cột,
Nài bao bóng xế luống day đồng.
Đồng nai, Chợ Mỹ lo nhiều phía;
Bến Nghé, Sài Gòn kể mấy đông.
Dẫu biết dùng binh nhờ đất hiểm.
Chẳng đành xa bỏ cõi Gò Công.
7. Gò Công binh giáp ngó ràng ràng
Đoái Bắc trông Nam luống thở than.
Trên trại Đồn đờn huê khóc chủ
Dưới hàm bao ngược sóng kêu oan.
Mây đằng truông Cốc đường hoang vắng,
Trăng xế gò Rùa tiếng đầu tan
Mấy dặm non sông đều xửng vửng
Nạn dân ách nước dễ ai toan.
Đoái Bắc trông Nam luống thở than.
Trên trại Đồn đờn huê khóc chủ
Dưới hàm bao ngược sóng kêu oan.
Mây đằng truông Cốc đường hoang vắng,
Trăng xế gò Rùa tiếng đầu tan
Mấy dặm non sông đều xửng vửng
Nạn dân ách nước dễ ai toan.
8. Ai toan cho thấu mấy trời sâu,
Sự thế ôi thôi đã lắc đầu
Giặc cỏ om sòm mưa lại nhóm,
Binh sương lác đác rắng liền thâu
Cờ lau đã xếp trên Giòng cát,
Trống sống còn gầm dưới cửa khâu.
Cảnh ấy những mơ người ấy lại
Hội này nào thấy Tướng quân đâu ?
Sự thế ôi thôi đã lắc đầu
Giặc cỏ om sòm mưa lại nhóm,
Binh sương lác đác rắng liền thâu
Cờ lau đã xếp trên Giòng cát,
Trống sống còn gầm dưới cửa khâu.
Cảnh ấy những mơ người ấy lại
Hội này nào thấy Tướng quân đâu ?
9. Tướng quân đâu hỡi - có hay chăng ?
Sáu ải cơ đồ nửa đã ngăn
Cám nỗi kiến ông ra sức dẹp
Quản bao sâu mọt chịu lời nhăn
Đá kêu rêu mọc bia Dương Nghiệp
Cỏ úa hoa tàn mã Lý Lăng
Thôi vậy thì vầy thôi cũng vậy
Anh hùng đến thế để ai giăng
Sáu ải cơ đồ nửa đã ngăn
Cám nỗi kiến ông ra sức dẹp
Quản bao sâu mọt chịu lời nhăn
Đá kêu rêu mọc bia Dương Nghiệp
Cỏ úa hoa tàn mã Lý Lăng
Thôi vậy thì vầy thôi cũng vậy
Anh hùng đến thế để ai giăng
10. Để ai giằng thúc lối sau này,
Trời hỡi chưa cho vội đánh Tâỵ
Thà buổi Trường sa da ngựa bọc,
Khỏi nơi Đạo chích tiếng muôn rầỵ
Lục lâm mấy chặng huê sầu bạn,
Thủy Hử vì đâu nhạn lẻ bầy
Hay vậy cõi biên dừng vó ký,
Gáu nương chờ vận có đâu vầy
Trời hỡi chưa cho vội đánh Tâỵ
Thà buổi Trường sa da ngựa bọc,
Khỏi nơi Đạo chích tiếng muôn rầỵ
Lục lâm mấy chặng huê sầu bạn,
Thủy Hử vì đâu nhạn lẻ bầy
Hay vậy cõi biên dừng vó ký,
Gáu nương chờ vận có đâu vầy
11. Đâu vầy sấm chớp nổ thình lình,
Gió hạc thêm buồn mấy đạo binh
Ngựa trạm xăng văng miền
Bắc khuyết Xe nhung ngơ ngẩn cõi
Tây Minh Bài văn phá lỗ, cờ chưa tế
Tấm bảng phong trần gió đã kinh
Trong cuộc còn nhiều trang tướng tá,
Lời nguyền trung nghĩa há làm thinh
Gió hạc thêm buồn mấy đạo binh
Ngựa trạm xăng văng miền
Bắc khuyết Xe nhung ngơ ngẩn cõi
Tây Minh Bài văn phá lỗ, cờ chưa tế
Tấm bảng phong trần gió đã kinh
Trong cuộc còn nhiều trang tướng tá,
Lời nguyền trung nghĩa há làm thinh
12. Làm thinh hổ đứng giữa hai ngôi,
Nếm mật từ đây khó nỗi ngồi,
Mũi giáo Thi Toàn đừng để sét,
Lưỡi gươm Dự Nhượng phải toan giồi,
Đánh Kim chi sá thăng Lưu Dự,
Giúp Tống xin phò gã Nhạc Lôi.
Ủng hộ nước Nam về một mối
Ngàn năm miếu tăng rạng công tôi
Nếm mật từ đây khó nỗi ngồi,
Mũi giáo Thi Toàn đừng để sét,
Lưỡi gươm Dự Nhượng phải toan giồi,
Đánh Kim chi sá thăng Lưu Dự,
Giúp Tống xin phò gã Nhạc Lôi.
Ủng hộ nước Nam về một mối
Ngàn năm miếu tăng rạng công tôi
10 BÀI BA TRI ĐỐC BINH PHAN CÔNG TRẬN VONG
I
Thương ôi! người ngọc ở Bình-đông
Lớn nhỏ trong làng thảy mến trông.
Biết đạo khác bầy con mắt tục
Dạy dân nắm giữ tấm lòng công.
Đặng danh vừa rạng bề nhà-cửa,
Vì nghĩa riêng đền nợ núi-sông.
Một trận trải gan trời đất thấy,
So xưa nào thẹn tiếng anh-hùng.
II
Anh-hùng thà thác chẳng đầu Tây
Một giấc sa-trường phận cũng may.
Viên đạn nghịch-thần treo trước mắt,
Lưỡi gươm địch-khái nắm trong tay.
Đầu tang ba tháng trời riêng đội,
Lòng giận nghìn thu đất nổi dày.
Tiếc mới một sồng ra đặt trụm.
Cài xên, con rã, nghĩ thương thay!
III
Thương thay! tạo-vật khuấy người ta,
Năm đổi làm Tây, chính lại tà.
Trống nghĩa bảo-an theo sấm rạp.
Cờ thù công-tử guộng mây qua.
Én vào nhà khác toan nào kịp
Hươu thác tay ai vọi hỡi xa!
Trong số nên hư từng trước mắt,
Người ôi! trời vậy tính sao ra.
IV
Sao ra nhảy-nhót giữa vòng danh,
Son đóng chưa khô ấn đốc-binh.
Đuốc gió nhẹ xao đường thủy-thạch
Cỏ hoa ngùi đọng cửa trâm-anh,
Trên giồng lửa cháy cờ tam sắc
Dưới gảnh đèn lờ bản thất tinh.
Dẫu khiến nghe can vùng đất hiểm,
Chờ trời nào đến tủi vong-linh!
V
Vong-linh sớm gặp buổi đời suy
Trăm nét cân-đo ít lỗi-nghì.
Bóng bọt hình-hài vừa lố thấy,
Ngút mây phú quý bỗng tan đi.
Sinh năm mươi tuổi ăn chơi mấy,
Quan bảy tám ngày sướng ích chi.
E nỗi dạ-đài quan lớn hỏi,
Cớ sao xếu-mếu cỏi Ba-tri.
VI
Ba-tri từ vắng tiếng hơi chàng,
Gió thảm mưa sầu khá xiết than.
Vường luống trông xuân hoa ủ-dột,
Ruộng riêng buồn chủ lúa khô-khan.
Bầy ma bất hạnh duồng làm nghiệt,
Lũ chó vô cô cũng mắc nàn.
Người ấy vì ai ra cớ ấy,
Chạnh lòng trăm họ khóc quan Phan.
VII
Quan Phan thác trọn chữ trung-thần,
Ôm tiếng như người cũng nghĩa dân.
Làng đế đành theo ông hữu đạo.
Cõi phàm hổ ngó lũ vô quân
Lòng son xin có hai vần tạc
Giồng Gạch thà không một tấm thân.
Ai khiến cuộc hòa ra cuộc chiến,
Người qua An-lái luống bâng-khuâng.
VIII
Bâng-khuâng ngày xế cả than trời,
Ai đổ cho người gánh nạn đời.
Nếm mật Cối-kê đâu chẳng giận,
Cắp dùi Bác-lãng há rằng chơi.
Một sòng cung-kiếm rồi vay trả.
Sáu ải tang-thương mặt đổi dời.
Thôi! mất cũng cam, còn cũng khổ,
Nay Kim mai Tống thẹn làm người.
IX
Làm người trung-nghĩa đáng bia son,
Đứng giữa càn-khôn tiếng chẳng mòn.
Cơm-áo đền bồi ơn đất nước.
Râu-mày giữ vẹn phận tôi con.
Tinh-thần hai chữ phao sương tuyết
Khí-phách nghìn thu rỡ núi non.
Gẫm chuyện ngựa Hồ chim Việt cũ,
Lòng đây tưởng đó mất như còn.
X
Như còn chẳng gọi thế rằng cô.
Cái chuyện hoa-vi trước họa-đồ.
Sở hỡi trót ghi cừu họ Ngũ
Hán đâu khỏi trả hận thằng Nô
Vàng tơ sử Mã giồi đường sứ,
Búa vớt kinh lân lấp dấu hồ.
Ngày khác xa-thư về một mối,
Danh thơm ngươi tới cõi hoàng-đô.
Lớn nhỏ trong làng thảy mến trông.
Biết đạo khác bầy con mắt tục
Dạy dân nắm giữ tấm lòng công.
Đặng danh vừa rạng bề nhà-cửa,
Vì nghĩa riêng đền nợ núi-sông.
Một trận trải gan trời đất thấy,
So xưa nào thẹn tiếng anh-hùng.
II
Anh-hùng thà thác chẳng đầu Tây
Một giấc sa-trường phận cũng may.
Viên đạn nghịch-thần treo trước mắt,
Lưỡi gươm địch-khái nắm trong tay.
Đầu tang ba tháng trời riêng đội,
Lòng giận nghìn thu đất nổi dày.
Tiếc mới một sồng ra đặt trụm.
Cài xên, con rã, nghĩ thương thay!
III
Thương thay! tạo-vật khuấy người ta,
Năm đổi làm Tây, chính lại tà.
Trống nghĩa bảo-an theo sấm rạp.
Cờ thù công-tử guộng mây qua.
Én vào nhà khác toan nào kịp
Hươu thác tay ai vọi hỡi xa!
Trong số nên hư từng trước mắt,
Người ôi! trời vậy tính sao ra.
IV
Sao ra nhảy-nhót giữa vòng danh,
Son đóng chưa khô ấn đốc-binh.
Đuốc gió nhẹ xao đường thủy-thạch
Cỏ hoa ngùi đọng cửa trâm-anh,
Trên giồng lửa cháy cờ tam sắc
Dưới gảnh đèn lờ bản thất tinh.
Dẫu khiến nghe can vùng đất hiểm,
Chờ trời nào đến tủi vong-linh!
V
Vong-linh sớm gặp buổi đời suy
Trăm nét cân-đo ít lỗi-nghì.
Bóng bọt hình-hài vừa lố thấy,
Ngút mây phú quý bỗng tan đi.
Sinh năm mươi tuổi ăn chơi mấy,
Quan bảy tám ngày sướng ích chi.
E nỗi dạ-đài quan lớn hỏi,
Cớ sao xếu-mếu cỏi Ba-tri.
VI
Ba-tri từ vắng tiếng hơi chàng,
Gió thảm mưa sầu khá xiết than.
Vường luống trông xuân hoa ủ-dột,
Ruộng riêng buồn chủ lúa khô-khan.
Bầy ma bất hạnh duồng làm nghiệt,
Lũ chó vô cô cũng mắc nàn.
Người ấy vì ai ra cớ ấy,
Chạnh lòng trăm họ khóc quan Phan.
VII
Quan Phan thác trọn chữ trung-thần,
Ôm tiếng như người cũng nghĩa dân.
Làng đế đành theo ông hữu đạo.
Cõi phàm hổ ngó lũ vô quân
Lòng son xin có hai vần tạc
Giồng Gạch thà không một tấm thân.
Ai khiến cuộc hòa ra cuộc chiến,
Người qua An-lái luống bâng-khuâng.
VIII
Bâng-khuâng ngày xế cả than trời,
Ai đổ cho người gánh nạn đời.
Nếm mật Cối-kê đâu chẳng giận,
Cắp dùi Bác-lãng há rằng chơi.
Một sòng cung-kiếm rồi vay trả.
Sáu ải tang-thương mặt đổi dời.
Thôi! mất cũng cam, còn cũng khổ,
Nay Kim mai Tống thẹn làm người.
IX
Làm người trung-nghĩa đáng bia son,
Đứng giữa càn-khôn tiếng chẳng mòn.
Cơm-áo đền bồi ơn đất nước.
Râu-mày giữ vẹn phận tôi con.
Tinh-thần hai chữ phao sương tuyết
Khí-phách nghìn thu rỡ núi non.
Gẫm chuyện ngựa Hồ chim Việt cũ,
Lòng đây tưởng đó mất như còn.
X
Như còn chẳng gọi thế rằng cô.
Cái chuyện hoa-vi trước họa-đồ.
Sở hỡi trót ghi cừu họ Ngũ
Hán đâu khỏi trả hận thằng Nô
Vàng tơ sử Mã giồi đường sứ,
Búa vớt kinh lân lấp dấu hồ.
Ngày khác xa-thư về một mối,
Danh thơm ngươi tới cõi hoàng-đô.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét